Thursday, October 6, 2016

Có một thời như thế ...

Câu chuyện bức thư tình cô gái Lào và chàng trai Việt

 Bài viết của Facebooker Doanthachlam Doan

30 NĂM - MỐI TÌNH LÀO – VIỆT
30 NĂM MỚI ĐỌC ĐƯỢC LÁ THƯ TÌNH

Từ thời học sinh tôi đã đọc say mê các tập truyện như: Bên kia biên giới , Phía tây trường sơn … Kể về kỷ niệm của những người bộ đội tình nguyện Việt Nam ở Lào trong Kháng chiến chống Pháp với những cuộc hành quân gian khổ, với những phong tục kỳ lạ và cả những mối tình Lào – Việt sâu sắc.
40 năm sau, thế hệ của chúng tôi sau này vẫn tiếp tục có những người lính tình nguyện đổ máu chiến đấu giúp bạn chống lại Phỉ Vàng Pao. Anh Phạm NgọcThanh là một người lính trong số đó . 1987 anh đóng quân ở Chăm Pa Xắc và đã có một mối tình đẹp với một cô gái Lào ở Mường Xẻn. Khi đơn vị rút quân về thời gian sau anh đã nhận 1 lá thư tình và đã lưu giữ suốt 30 năm nay nhưng không thể đọc được
Nay nhờ có mạng intenet tôi đã nhờ người dịch hộ và xin chia sẻ với các CCB, và các bạn
( xin cảm ơn bạn Bằng Vũ. Đã dịch thư này )
Trên phong bì thư: Gửi anh Thanh - ở Xiêng-teng
Mương-sẻn, ngày 5.4.87
Nghẹn ngào khi gặp, tim ngừng đập khi chia tay. Dùng ánh mắt dịu dàng khi mở, cười thật tươi trước khi đọc…Mượn trăng sao gửi tình cảm tới anh, em gái Mương-sẻn nguyện chỉ yêu mình anh cho đến hơi thở cuối cùng. Nhớ anh từ lúc bình minh đến hoàng hôn, lòng bồn chồn thổn thức, nước mắt đẫm gối khi đêm về, em coi tiếng nức nở như như một người bạn thân trong cuộc sống hàng ngày mỗi khi nghĩ về anh! Từ nơi xa xôi cách trở, từ biển cả của sự nhớ thương, trái tim em không lúc nào nguôi lo lắng cho anh, chỉ mình anh mà thôi. Anh hãy cười thật tươi trước khi đọc thư em…Nếu anh lỡ có người yêu em cũng sẽ tha thứ…Nếu anh thật sự hài lòng thì hãy trả lời thư em… Em yêu anh giống như cuộc sống của chính em vậy! Đầu thư, em mong rằng anh ở nơi đó vẫn mạnh khỏe, công việc thuận lợi. Em ở đây cũng vẫn khỏe, bố mẹ, anh chị của em mọi người đều khỏe cả, công việc cũng suôn sẻ, thuận lợi. Nhưng không khi nào em nguôi nỗi nhớ anh. Anh Thanh ơi! Hôm nay là một dịp tốt để em mượn cây bút và trang giấy trắng này bày tỏ nỗi nhớ nhung. Từ ngày anh chia tay em đi xa, em rất lo lắng cho anh. Còn anh có lẽ không nhớ đến em đâu nhỉ?! Dù sao chăng nữa, em cũng xin yêu anh bằng tất cả tấm lòng, mặc dù có phải chịu đau khổ thế nào em cũng vui lòng khi được yêu anh. Thời gian này em giống như một người mất hồn vậy, bởi em không được thấy gương mặt anh. Dù không được nhìn thấy anh, nhưng thấy nét chữ anh viết gửi cho em là em cũng mãn nguyện lắm rồi. Lá thư anh viết cho em, em đã nhận được, mặc dù em không biết và không hiểu tiếng Việt, nhưng em luôn trân trọng và giữ gìn nó. Thư em viết cho anh là do trái tim em mách bảo em…
"Em xin chỉ yêu mình anh trên thế giới này"
Cuối thư, em xin chúc anh dồi dào sức khỏe, chiến thắng mọi ốm đau bệnh tật, sống hạnh phúc, gặp nhiều may mắn và lấy được vợ đẹp.
Em viết thư này cho anh, nếu anh có gì không hài lòng với em thì anh hãy xé thư đi nhé, nếu không xé thì anh gửi lại cho em cũng được.
Tái bút: Em không có gì gửi cho anh cả, chỉ có một lá thư này để bày tỏ nhớ nhung khi chúng ta mỗi người một nơi.
Cho em xin một tấm hình nhé để em có thể ngắm khuôn mặt anh mỗi khi nhớ anh.
5.7.4.5.7
Tết năm mới Lào anh đến chơi Mương-sẻn nhé, nếu anh không đến nghĩa là không yêu em.
Ký tên (Mon hay Mòn gì đó)
Hình 3 : Anh Thanh ở chiến trường Ngã 3 biên năm 1985
Hình 4 : Thạch Lam chụp hình tại Tượng đài quân Tình Nguyện Việt Nam ở Xiêng Khoảng - Lào - 2011
 

No comments:

Post a Comment